Cạn Nguồn

Áng Thơ Xưa

Ta thấy nét sầu em trong đáy mắt
Và nỗi buồn tím ngắt những hoàng hôn
Dâng dâng lên tràn lấp cả tâm hồn
Như thác đổ trên dòng sông tâm sự
Hai chúng ta chung nỗi sầu viễn xứ
Một phận người, bị quên lãng từ lâu
Một kiếp ta, lỡ trọn trái thương đau
Mượn con chữ sẻ chia nguồn hy vọng
Nếu một ngày ta tắt đi sự sống
Và ra đi như một giấc mộng buồn
Xin em đừng để mưa lệ sầu vương
Nhạt nhòa hết lối đường lên tiên cảnh
Xin hãy nhớ ta vẫn luôn bên cạnh
Ru từng đêm bằng những áng thơ xưa
Ta theo em vào trong những giấc mơ
Và sưởi ấm những đêm về trăng lạnh
Áng thơ xưa, xin hãy mang bên cạnh
Kỷ niệm vui duy nhất để cho em
Cạn Nguồn

Được bạn: vdn 18.4.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Áng Thơ Xưa"